Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2013

[SuHo][K] Sleeping Beauty

Title : sleeping beauty
Author : Peny
Disclaimer: họ không thuộc về tôi, họ thuộc về nhau.
Pairing : ChunHo, SuHo
Rating : PG
Note : viết dựa trên một doujinshi em từng đọc. Junsu, em xin lỗi!!!
Summary : Công chúa - Yunho
                 Quaí vật - Junsu
                 Hoàng tử - Yoochun



SLEEPING BEAUTY



Một khu rừng vắng vẻ và yên tĩnh.


Người đời truyền rằng nơi đó, khu rừng đó, có một con quái vật bị nguyền rủa. Loài người ghê sợ nó, muôn thú tránh xa nó, Chúa Trời…bỏ rơi nó.


Nó cứ sống vất vưởng như vậy. Ai quan tâm chứ! Nó không cần được quan tâm, nó mặc kệ, nó có thể tự sống. Nó căn bản là chả cần gì cả.


Nó ổn! Ít nhất là nó nghĩ vậy.

Nó ổn…


…cho tới khi nó thấy “thứ đó”.



Một nàng công chúa xinh đẹp đang say giấc nồng.


Nàng ta nằm đó, đôi mắt nhắm nghiền, đôi lông mi đen nhánh cong vút điểm trên gương mặt kiều diễm. Làn da trắng mịn màng chứ không xanh ngắt như của nó.


Nó đỏ mặt và thầm nghĩ “Thật xinh đẹp.”


Từ đó, việc hàng ngày nó làm không phải săn thú mà là đến nơi nàng công chúa xinh đẹp đang say giấc. Ban đầu, nó đứng cách nàng thật xa. Ngây ngốc nhìn nàng.


Hơn một tháng trôi qua, nó tiến đến gần nàng hơn. Đặt bàn tay xấu xí của bản thân lên chiếc giường ngọc thạch của nàng. Vẫn như vậy, ngây ngốc ngắm nhìn nàng.


Rồi lại một thời gian trôi qua, nó vẫn như vậy, ngây ngốc ngắm nhìn nàng. Nhưng nó muốn nhiều hơn, nhiều hơn nữa. Vươn tay ra, nó muốn vuốt lên gương mặt thiên thần kia nhưng chợt rút tay lại…Nó – chỉ là một con quái vật bị nguyền rủa.


Nó muốn chạm vào nàng, cảm nhận cơ thể nàng…


Nhưng nó sẽ vấy bản nàng mất.


Nó là một con quái vật!!!


Lịa một thời gian trôi qua, nó nhặt được một vật của con người – một cuốn truyện cổ tích. Chỉ cần được hoàng tử hôn, nàng công chúa sẽ tỉnh giấc. Cái câu nói trong cuốn truyện ám ảnh nó. Nó đấu tranh.


Nó vẫn như mọi ngày, ngây ngốc nhìn nàng. Nhưng nó nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ hồng của nàng.


Chỉ cần được hoàng tử hôn, nàng công chúa sẽ tỉnh giấc.


Nó nhướng người, hôn lên đôi môi xinh đẹp mà bản thân chưa từng một lần chạm đến vì sợ chính mình. Thật nhẹ nhàng. Như kẻ tội đồ chạm vào vật trân quí, như đứa trẻ lén ăn vụng, như loài người lần đầu nếm trái cấm.


Chẳng có gì xảy ra cả.



Nó gào thét, nước mắt tưởng chừng như xa xỉ với nó giờ đây như mưa trên cánh đồng mùa hạ. Nó bỏ chạy khỏi đó, bỏ chạy khỏi chính bản thân nó. Nó không phải hoàng tử của nàng.


Nó chỉ là một con quái vật!!!



Những ngày tiếp theo, nó lại tiếp tục ngắm nhìn nàng, nhưng đứng ở chỗ ban đầu – cách xa nàng. Nhưng trái tim nó vẫn hân hoan. Nó vẫn được nhìn thấy nàng.


Nó ổn. Ít nhất nó nghĩ như vậy.


Nó ổn. Cho đến khi hắn tới…


…chàng hoàng tử của nàng.


Hắn đến, như một lẽ hiển nhiên. Hắn cũng như nó, đỏ mặt khi nhìn thấy nàng, khao khát nàng. Hắn cũng như nó, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi nàng. Nhưng hắn không do dự. Không cần do dự. Bởi lẽ hắn là hoàng tử của nàng.


Còn nó chỉ là một con quái vật!!!


Nàng mở mắt. Hắn vui sướng. Nó đau đớn.


Nàng ôm hắn. Cả hai cùng mỉm cười. Chỉ nó bật khóc.


Công chúa và hoàng tử rời khỏi khu rừng và sống hạnh phúc bên nhau.
End.


Nó nhớ đó là kết cục. Vậy nó thì sao? Kết cục của nó là gì?


Nó bỏ chạy vào tận sâu trong khu rừng. Ngủa mặt lên trời. Lần đầu tiên, nó nguyền rủa Chúa Trời, cũng là lần đầu tiên nó van xin Ngài.


Ta không mộng tưởng được hạnh phúc.

Ta không mộng tưởng được là hoàng tử.


Ta lần đầu tiên cầu xin Ngài, Thượng Đế tàn nhẫn…


…Chỉ mong được gặp lại nàng…


Xin Ngài…


…xin Ngài…


Ba vạn sáu ngàn ngày…


“Tất cả mọi người tập trung lại đây! Đây là Yunho, người sẽ là trưởng nhóm DBSK. Cùng làm quen với nhau đi.” Anh quản lý nói.


Yunho nhìn về phía một người con trai xinh đẹp với nụ cười thiên thần. “Xin chào. Tôi là Yunho, cậu tên gì?”



“Eh?” như vừa tỉnh giấc mộng. “Tôi là Junsu, cuối cùng cũng gặp lại rồi.” một giọt nước mắt chảy từ khóe mắt anh, kéo dài khuôn mặt kiều diễm.



“Chuyện gì vậy?”



“Không, bụi vào mắt thôi.” Anh cười – nụ cười thật sự.



Cuối cùng cũng gặp lại em, công chúa của tôi.


End.

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

[Minho][K] Eat Love

Title : Eat love
Author : Peny
Disclaimer: họ không thuộc về tôi, họ thuộc về nhau.
Pairing : Minho
Rating : K



Eat Love





Sáng sớm, Yunho nhíu mày khó chịu vì ánh nắng mặt trời đang len qua rèm cửa mà hắt thẳng vào mặt anh. Anh khó nhọc ngồi dậy, nhưng một cơn đau từ hạ thân đâm thẳng lên não đã khiến Yunho nằm vật xuống lại.


“Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt! Em nên đi chết đi, Shim Changmin!!!” nếu suy nghĩ có thể giết người thì chắc chắn Yunho đã giết Changmin hơn mười lần.


Khó nhọc bước vào nhà tắm, gương mặt Yunho tối sầm lại khi nhìn vào gương. Trên khuôn ngực trắng mịn của anh chi chít những dấu hôn đỏ ửng, còn có một vết cắn vương chút máu nơi xương đòn bên trái.


Sau khi vệ sinh cá nhân sạch sẽ, Yunho bước ra phòng khách thì thấy Changmin đang ngồi trên sô pha, chăm chú theo dõi TV, ly cà phê trên tay nghi ngút khói nhưng không hề được đụng vào.


“Em đang làm gì vậy, Minie.” Yunho lại gần, chống cả hai tay lên thành ghế, dịu giọng hỏi.


“…” Không có tiếng trả lời. Yunho cũng không để ý, vòng lên trước, ngồi kế bên cậu - vẫn không rời mắt khỏi TV.


Ngày X, tháng X, năm X


Sau khi nhận được nhiều phản hồi từ những hộ chung cư ở gần hộ gia đình của ông Park có mùi hôi lạ rất nồng. Cảnh sát sau khi đột nhập vào căn nhà trên đã phát hiện một sự việc rất kinh khủng : ông Park sau khi giết vợ mình thì nấu lên để ăn. Cảnh sát ngay lập tức bắt giữ ông Park. Hiện tại phía cảnh sát vẫn đang điều tra để làm rõ.


Giọng cô phóng viên ra rả.


“Cái gì? Ăn thịt cả vợ mình? Thật ghê tởm, neh Minie?” anh hỏi.


“…” đáp lại anh vẫn là sự im lặng đó. Cảm nhận sự khác thường từ cậu người yêu của mình. Anh quay sang nhìn cậu.


“Tách!” từng giọt nước mắt chạy dọc theo gương mặt hoàn mỹ của cậu. Changmin đang khóc? Yunho nhất thời hoảng hốt, cả người cứng ngắc lại vì lo sợ, cả một câu hỏi Changmin có chuyện gì cũng không thể thốt nên.


“Người đàn ông đó…” cậu mở lời, không có tiếng nấc hay nghẹn ngào, chỉ đơn thuần như nước chảy trên tượng đá “…chắc hẳn rất yêu vợ mình…Ăn thịt vợ mình để máu thịt người đó chảy vào cơ thể mình, để cả hai thật sự hòa làm một.” Nói rồi, cậu bất giác quay sang Yunho, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của anh.


“Nếu em chết…anh sẽ ăn em chứ?” Yunho lặng người, sững sờ nhìn Changmin. Đôi mắt cậu màu thạch anh của cậu như lưỡi dao, xoáy sâu và cắt đứt từng thớ thịt anh.


“Nếu là anh, em sẽ ăn tất cả…Từ đôi chân thon dài, đôi môi đỏ mọng, thậm chí đi6 mắt caramel luôn ánh lên tia lạc quan của anh,…Em sẽ ăn TẤT CẢ.” giọng cậu nghe thật nhẹ nhàng nhưng vẫn cố nhấn mạnh 2 từ cuối.


“A-Anh đi…làm đồ ăn sáng…” nói rồI Yunho nhanh chóng giật tay mình ra, vội vã đứng lên đi vào nhà bếp. Nhìn vào đôi mắt sâu thẫm luôn lạnh lùng của cậu, Yunho thật không dám khẳng định là đùa hay thật. A, thật đáng sợ.



Nhìn theo cái dáng tất tả bỏ chạy của hyung mình, Changmin chỉ đơn thuần là nhếch mép. Nhấp lấy một ngụm cà phê.


Nhưng hắn ta vẫn là một thằng ngu…


Cậu nhanh chóng đặt ly cà phê xuống, đi về phía nhà bếp. Nhìn cái cổ mảnh klhảnh của người yêu bé nhỏ của mình từ phía sau, Changmin liếm môi. Bước lại gần anh, om anh vào lòng, tay luồn vào áo Yunho mà giở trò.


“Ư…Minie…hôm qua đã…sáu lần a~~” anh rên rỉ, tỏ ý chống đối dù cơ thể đã buông xuôi.


“Sao? Anh còn sức để đếm? Vậy thì em giúp anh quên cả trời đất…” nói rồi, Changmin rê chiếc lưỡi nhám của mình đến chiếc cổ trắng mịn của anh, rãi lên đó những dấu hôn chiếm hữu.


…vì không thể tận hưởng một cơ thể sống.


“Phập!”



End.

Thứ Năm, 3 tháng 10, 2013

[Jaeho][NC17] Bẫy


Title: Bẫy
Author: Peny
Disclaimer: họ thuộc về chính bản thân họ, và họ thuộc về 
nhau
Pairing: JaeHo, JaeMin, MinHo 
Rating: NC17

WARNING: Peny lần đầu viết fic, mong mọi người ủng hộ, chém nhiệt tình. Peny không thích hình ảnh Yunho quá khờ khạo, ngược lại lại thích một Yunho phóng khoáng, có chút ham mê nhục dục nhưng vẫn yêu hết mình. Cái gì không đoạt được liền dùng mọi thủ đoạn.


Bẫy



“Làm tình với tôi” cậu đẩy nghiến anh vào tường, thì thầm bằng chất giọng quyến rũ.


“Đừng đùa như vậy, Yunho!” anh nhíu mày, có chuyện quái gì với cậu ấy vậy?!


“Đùa?! Cậu nghĩ tôi đùa à?” cậu nói bằng giọng ngạc nhiên, như thể đó là điều khó tin lắm vậy. “Đừng nghĩ tôi không thấy ánh mắt cậu dành cho tôi. Dù là khi cậu ôm Minie trong vòng tay hay đắm say cùng em ấy trong nhà bếp… Cậu.vẫn.không.ngừng.nhìn.về.phía.tôi.” Yunho nhấn mạnh từng từ. Nhón chân liếm chiếc lưỡi ẩm ướt của mình vào vành tai Jaejoong.

“Giờ thì…cậu sẽ làm tình với tôi chứ?” câu hỏi thoạt nghe như lời khẳng định.


Lúc này đây, điều duy nhất Jaejoong có thể nghĩ tới là bộ phim “Viên kẹo khó xơi”. Cậu ngọt ngào như một viên kẹo, nhưng đầy rẫy cạm bẫy xung quanh. Chỉ cần anh bị cậu cuốn vào thì sẽ dính bẫy ngay. Nhưng ai quan tâm chứ? Cậu – Jung Yunho – là thứ bấy lâu nay anh khao khát. Phải! Dù anh có là con cờ trong tay cậu đi chăng nữa thì sao chứ? Chỉ cần giây phút này, cậu, thuộc về anh. Phải, ai quan tâm chứ!


Anh túm lấy gáy cậu, ghì chặt hai đôi mối với nhau, ngấu nghiến đôi môi cậu. Lưỡi Jaejoong đi thẳng vào miệng Yunho, liên tục khoáy động vào khoang miệng ấm nóng của cậu. Không chịu thua kém, cậu cũng cuốn lấy lưỡi anh đáp trả. Hai người như bị cuốn vào vũ điệu hoan lạc, hôn nhau cho đến khi cơ miệng mỏi nhừ, buồng phổi kêu gàovì thiếu ôxi mới chịu bỏ ra. Tay anh bắt đầu luồn vào lớp áo sơmi trắng mỏng manh, vuốt ve làn da rám nắng mịn màng của cậu. Đồng thời dời môi xuống chiếc cố mảnh khảnh của Yunho, mút mạnh để lại những dấu hôn ửng đỏ đầy chiếm hữu.


“Ah~~” cậu rên nhỏ vì sự điêu luyện của anh. “Chắc cậu cũng hay làm vậy với Minie neh?” cậu nói, có chút cợt nhã, mỉa mai xen lẫn ghen tỵ.


Jaejoong không trả lời, đưa ngón trỏ đặt giữa hàng cúc áo “Xoẹt” – hàng cúc đứa đoạn, rơi lã chã trên mặt đất.


“Chết tiệt! Đây là hàng Ý đ-… ah~~…ưm” không để cậu nói hết câu, Jaejoong đánh lưởi 1 vòng quanh điểm hồng trước ngực cậu, mút mát nó như một đứa trẻ đòi sữa. Tay trái thì chăm lo cho điểm hồng còn lại. Tay phải luồn vào chiếc quần jeans bó sát, vuốt ve dương vật đang cương cứng dưới lớp vải , khiến nó bắt đầu rỉ nước.


“Chưa gì mà cậu đã ướt rồi sao, Yunho? Thật hư hỏng!” anh trêu ghẹo Yunho trong khi vẫn đang mút lấy ngực cậu.


“Ưm…k-không phải…cậu cũng như…a…vậy sao?” thoáng nhếch mép, lấy đầu gối cạ mạnh vào phần đũng quần đang nhô lên của anh.


“Ư…” bị đụng chạm một cách đột ngột khiến anh bất giác rên lên. Sau đó, cả 2 lại một lần gắn chặt môi lại với nhau.


“Jae…g-giường…” cậu nói giữa hơi thở đứt quãng. Anh bế xốc cậu lên, tiến về phía phòng mình, thực ra là của anh và Changmin. Đẩy cửa phòng, anh thả cậu xuống giường, thầm cảm ơn vì hôm nay 3 người kia có lịch làm việc.


Hai người lại lao vào nhau, quấn lấy nhau như 2 con rắn trong mùa yêu. Jaejoong kéo tuột quần jeans và quần lót cậu xuống, để cơ thể cậu giờ đây hoàn toàn trần trụi. Jaejoong chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cậu, well, bằng ánh mắt hết sức lộ liễu khiến Yunho có chút ngại ngùng.


“Yah! Kim Jaejoong, cậu nhìn đủ chưa?”cậu hét lên với gương mặt đỏ bừng, đồng thời lấy tay che đi thứ tuyệt mĩ bên dưới thắt lưng.


Anh nhếch mép, gỡ tay cậu ra, cầm lấy dương vật đang rỉ nước của cậu cho vào miệng.



“Ahh…ưm…” khoái cảm ập đến, cậu rên rỉ như một con điếm.


Jaejoong liếm lên đỉnh dương vật của cậu , rồi lại liếm dọc khiến nó càng trướng lớn hơn, hai tay không ngừng trêu chọc 2 viên bi của cậu.


“A…J-Jae…n-nhanh…” nghe cậu gọi tên mình, Jaejoong cho toàn bộ chiều dài dương vật của cậu vào miệng mình. Ngón tay miết những nếp nhăn quanh lối vào của Yunho, bất chợt đẩy nhanh vào.


“Ahh…” cậu hét lớn, thở dốc vì sự xâm nhập đầu tiên từ anh. Trước đôi mắt caramel của cậu chỉ còn là một màng hơi nước, thấp thoáng thấy đầu anh liên tục nhấp nhô bên dưới mình, cậu cảm thấy vô cùng…kích thích.


“Ưm…mm…Jae…tôi…s-sắp…” Yunho rên rỉ, nắm tay vò nát 2 vạt áo, mồ hôi túa ra khiến chiếc sơmi trắng mỏng tanh dính sát làm lộ ra bờ eo thon gọn của cậu. Nhưng khi cậu chuẩn bị phun trào thì anh đã nắm chặt lấy phần gốc của dương vật, khiến nó rỉ nước, giật giật đòi hỏi sự giải phóng.


“Jae…tại sao..?” cậu bất mãn kêu lên. A…sao mà cậu có thể chịu đựng trước khoái cảm này chứ?


“Cậu sẽ được ra thôi, Yunho…nếu cậu thật sự làm tôi thỏa mãn” nói rồi, Jaejoong kéo khóa quần, lôi ra từ quần nhỏ thành viên đang cương cứng của mình. Yunho nuốt nước bọt, cái của Jejoong thật sự…khủng bố mà, cậu có thể thấy những lằn gân bên dưới lớp da sần sùi đó.


Anh ngồi lên chỗ cậu ngồi ban nãy, còncậu thì quì xuống, 2 tay vuốt ve dương vật của anh. Cậu mút nhẹ từ phần đỉnh đầu,để nó cạ cạ vào má mình, từ từ cho vào miệng.


“Mm…” a rên nhỏ, tự hỏi vì sao cậu có thể chậm chạp như vậy. Anh đả tay ra sau đầu cậu, xoắn lấy những lọn tóc, rồi đẩy mạnh đầu cậu vào, thúc toàn bộ chiều dài dương vật vào bên trong khoang miệng nhỏ nhắn của cậu.


“Ư!!!” đột ngột bị ép chấp nhận toàn bộ chiều dài của anh, cậu nhất thời kinh hoàng. Dương vật của anh thật sự quá lớn, nó đâm thẳng vào cuống họng khiến cậu đau đến phát khóc, nước mắt lăn dài trên gương mặt cậu.


Thấy vậy, anh quệt đi những giọt nước mắt của cậu, đẩy đầu cậu 1 cách nhẹ nhàng hơn.


Sau khi đã bớt đau hơn, cậu lại liên tục lên xuống, tay xoa bóp 2 viên bi của anh, tay còn lại chăm sóc cho dương vật đang đòi hỏi của chính bản thân.


“Yun…ư…tôi sắp…” nói rồi, dương vật của anh giật giật vài cái trong miệng cậu rồi ra ngay trong đó.  Bên dưới cậu cũng phóng ra từng dòng tinh ấm nóng. Nhả thành viên của Jaejoong ra, cậu nuốt toàn bộ tinh dịch của anh, liếm môi. Thật khác biệt với Junsu và Yoochun.


Ấy khoan! Đừng nghĩ cậu phá hoại tình cảm của họ. Junsu và Yoochun muốn làm mới đời sống tình dục của mình, cậu cần tình dục. Họ đề nghị, cậu đồng ý. Tất cả chỉ có vậy. À thì có đôi khi là do Junsu có nhu cầu, hay Yoochun muốn làm seme. Nhưng nói chung là hai bên đều có lợi, cậu không phá hoại ai hết!


Anh nâng cầm cậu, ngấu nghiến lấy đôi môi xin xắn của cậu khiến nó sưng tấy lên. Jaejoong kéo 2 tay cậu, đặt cả người cậu lên đùi mình. Yunho thấy vậy cũng ngoan ngoãn làm theo. Anh nâng đùi Yunho lên, đưa 1 lần cả 2 ngón tay vào bên trong cậu, di chuyển cắt kéo để kéo dãn.


“Jae…ư…” cậu rên rỉ “Vào trong…tôi…ah…” Yunho luôn miệng đòi hỏi.


“Nhưng cơ thể cậu chư-” giọng anh như khuyên nhủ. Cơ thể Yunho vẫn chưa được chuẩn bị kĩ lưỡng, với kích thước của anh thì cậu sẽ bị đau mất.


“VÀO TRONG TÔI! NHANH!!” cậu hét lên, gần như là ra lệnh.


Jaejoong thở dài, nâng cao hông cậu, đặt dương vật to lớn của mình trước lối vào nhỏ nhắn. Đẩy mạnh vào bằng 1 nhịp.


“Ah…!” cậu muốn hét lên, nhưng giọng cậu như bị nghẹn lại nơi cuống họng, chỉ phát ra những tiếng nấc thật khẽ.


“Hức…Jae…hức hức…” nước mắt cậu lăn dài trên gương mặt kiều diễm. Yunho bấu mạnh móng tay vào tấm lưng rộng lớn của anh, vùi gương mặt đẫm lệ của mình vào cổ anh mà dụi dụi như 1 con mèo. Thấy cậu như vậy, Jaejoong dừng lại để cơ thể cậu quen dần.


“Thấy chưa…rách rồi này.” Rồi đưa tay sờ vào nơi tuyệt mật đang chảy máu của Yunho.


Yunho cảm thấy bên dưới mình bắt đầu ngứa ngáy, cậu bấu chặt lấy vai anh, khẽ đung đưa thân mình lên xuống. Cảm nhận được chuyển động từ cậu, Jaejoong cũng bắt đầu di chuyển, anh mạnh mẽ tiến vào cậu từ những nhịp đầu tiên.



“Ah…Jae…l-lớn quá…ư…” cậu rên rỉ, mút mạnh xương đòn anh tạo nên những âm thanh hết sức gợi tình. Nắm chặt 2 bên hông cậu, Jaejoong đâm từng nhịp thật mạnh mẽ vào cậu khiến cả người cậu như dội ngược lên.


“Jae…nhanh…h-hơn…” Yunho ôm chầm lấy anh, luôn miệng đòi hỏi sự tiếp xúc mạnh bạo từ anh.


Nhếch mép, Jaejoong trở người, đẩy Yunho nằm xuống giường, tạo nên 1 tư thế truyền thống khiến cả 2 giáp mặt nhau khi giao hoan. Bên dưới vẫn không hề rời ra. Thân thể đang chứa dương vật vo cùng to lớn mà còn đột ngột bị tác động, làm cậu không tự chủ rên lớn.


“Yunho ah, từ khi nào mà cậu trở nên…dâm đãng vậy?” Jaejoong buông lời châm chọc “Có phải cậu cũng như vậy khi nằm bên dưới Junsu và Yoochun không?”


Yunho mở to mắt, ngạc nhiên nhìn anh. Thế quái nào mà anh ta biết chứ?


“Chậc chậc, Yunho bé bỏng, tiếng rên của cậu…thật sự rất lớn ah~~” anh nói nhỏ vào tai cậu, bên dưới vẫn ra vào liên tục.


“T-Thì sao chứ? Không lẽ…a….cậu muốn tôi…chỉ r-rên…rỉ cho cậu…?” Cậu liếm môi, tỏ vẻ không quan tâm.


Tức giận, Jaejoong đâm mạnh vào cậu, mút mát xương đòn mảnh khảnh của cậu, đổi lại những vết đỏ ửng đầy vẻ chiếm hữu.


“Ah!!...ư…” Yunho hét lớn, bấu chặt 2 vai anh khiến nó bật máu “Jae…ah~~”


Jaejoong rút ra gần hết rồi lại đâm mạnh vào cậu. Người cậu run lên khi vật to lớn của anh chạm vào tuyến tiền liệt của mình. Nhận thấy phản ứng đê mê của cậu, anh chỉ khẽ cười “Là chỗ này?”


“Ư…nhanh…Jae…” Yunho câu lấy cổ anh, áp chặt 2 đôi môi lại với nhau, mắt nhắm nghiền vì khoái cảm. Jaejoong mạnh mẽ tiến vào cậu, đâm mạnh về phía bên trái khiến cả người Yunho run lên vì khoái cảm. Hai người lại hôn nhau, cậu rên rỉ giữa những hơi thở đứt quãng.


Lúc này, Jaejoong vẫn đang ngắm nhìn cậu. Một Yunho cả người đỏ ửng, tóc bết lại vì mồ hôi, nằm bên dưới anh luôn miệng rên rỉ… điều mà anh mong muốn cuối cùng cũng trở thành sự thật. Dù anh biết, người cậu yêu mãi mãi là Changmin.


Flashback


Jaejoong trở về sau buổi hụp hình cho một quyển tạp chí nổi tiếng, anh có mua món bánh mà Yunho rất thích ăn. Với tâm trạng vui vẻ, anh đẩy cửa bước vào, anh đã nhìn thấy một cảnh tượng rất không nên nhìn thấy.


Changmin đang nằm ngủ trên ghế sô pha. Yunho ngồi kế bên, đưa tay vén mớ tóc mái lòa xòa trước mặt cậu maknae. Yunho cúi thấp người nhẹ nhàng đặt môi mình lên môi người con trai đang say giấc. Gương mặt ánh lên tia hạnh phúc vô hạn.


End.


Nghĩ về chuyện cũ, anh vô thức nhíu mày. Thật khó chịu. Lắc lắc đầu, anh muốn đem tất cả cảm giác khó chịu này quăng đi thật xa. Cậu ôm lấy cổ anh, vùi mặt vào hõm cổ để không nhìn thấy nó – cái gương mặt vặn vẹo vì đau khổ của anh.


“T-Tôi sắp…ah…jae…” cậu thì thầm vào tai anh bằng chất giọng quyến rũ. Jaejoong chỉ im lặng, rút ra gần hết rồi đâm sầm vào cậu, khiến cả người Yunho dội lên trước.


“Ah…Jae!!” cậu hét lên một tiếng đầy thỏa mãn rồi ra đầy trên bụng mình.


“Ưm…Yunho…” sau vài lượt đưa đẩy, anh gầm khẽ rồi bắn tất cả vào trong cậu. Gục mặt trên ngực cậu, anh nói khẽ “Anh yêu em, Yunho.”


Cậu chỉ đơn thuần là nhếch mép. Hình như cậu vừa nghe tiếng sập bẫy “Em cũng yêu anh, Jaejoong.” Yunho luồn tay vào mái tóc đen nhánh của anh, kéo anh vào lòng.


“Dối trá…” anh nói thật khẽ, vòng tay qua eo cậu, ôm chặt như sợ đi mất, bên dưới vẫn chưa từng rút ra.


Jaejoong ngước lên nhìn cậu, kéo cậu lại sát mình hơn. Hai đôi môi lại một lần nữa tìm đến nhau, điên cuồng khuấy đảo. Dứt ra, chỉ còn lại một sợi chỉ bạc mỏng manh rồi biến mất. Giống như cậu và anh lúc này.


“Em thật tàn nhẫn…”


Lại một nụ cười, có phần mỉa mai. Cả 2 ôm lấy nhau, từ từ chìm vào mộng mị. Chỉ mơ một giấc mơ trắng xóa, trong vô thức còn nghe tiếng nấc và tiếng trái tim tan vỡ.



Xin anh, đừng trách em tàn nhẫn. Vì chính anh cũng rất độc ác.


Flashback


“Jaejoong hyung, e-em yêu hyung…” Changmin lắp bắp, khuôn mặt đỏ lựng vì xấu hổ.


“Xin lỗi em, nhưng anh…” Jaejoong muốn từ chối, nhưng khi thấy Yunho bước vào, một cảm xúc không tên dâng lên trong anh. Ghen tỵ? Tức giận? Không suy nghĩ nhiều, anh ôm lấy Changmin “Anh cũng yêu em, Minie.”


End.


Xin đừng trách em tàn nhẫn.
Vì chính Ngài đã tạo ra thứ trái cấm tình yêu - thứ trái xin đẹp nhưng đầy chất độc.


Xin anh đừng trách em tàn nhẫn.
Vì chính anh, cả gan ăn trái cấm.


Sáng sớm, Jaejoong tỉnh giấc, thấy Yunho đang hút thuốc, có chút bất ngờ.


“Nếu anh quản lý thấy em hút thuốc, anh dám cá anh ta sẽ làm ầm lên ah~~” Jaejoong ngồi dậy, dựa lưng vào thành giường, như cậu lúc này. Nhìn cậu, mong chờ 1 lời giải thích…dù anh đã biết tất cả.


“Tôi yêu Changmin.”

“Nhưng Changmin yêu anh…”

“…và anh yêu tôi.” Cậu tiếp lời. Cười lớn. Cảm giác như một trò hề. Chúa à, không phải ông rảnh rỗi quá nên dùng tình yêu này làm trò tiêu khiển chứ?!


“Em thật tàn nhẫn…” anh ôm lấy Yunho, hôn lên cổ cậu.


“Chúng ta đều như nhau cả…” cậu khúc khích.


“Cạch!” “Lộp bộp!” “Rầm!”


Những âm thanh liên tiếp nhau khiến cả 2 người đang mặn nồngcùng nhìn về phía cửa. Cánh cửa mở toang, Changmin ngồi bệt dưới đất, rải rác là những hộp đồ.


“Yunho hyung…Jaejoong hyung…2 người…” cậu nói những chữ đứt quãng, nước mắt lăn dài nơi gò má.


“Khoan đã Changmin, nghe anh giải thích…” anh đứng dậy, chiếc mền tuột xuống, để lộ ra vô số dấu hôn đỏ ửng. Anh vội vàng che người lại nhưng không kịp, chúng đã lọt cả vào mắt Changmin. Bật khóc, Changmin chạy nhanh ra ngoài. Jaejoong mặc vội quần áo tính đuổi theo nhưng Yunho đã nhanh chóng chộp lấy tay anh, lắc đầu tỏ ý đừng đuổi theo.


“Nhưng em ấy…” Yunho nhanh chóng đặt một ngón tay lên môi anh.


“Jaejoong ah~~ khi bầu trời từ chối tiếp nhận, con chim sẽ quay về cái lồng vàng của mình thôi…Dù nó biết đó là giả dối.” anh khó hiểu nhìn cậu. Bỏ qua ánh nhìn từ anh, cậu kéo anh lại, một nụ hôn nồng say mở đầu cho cuộc hoang lạc.


Yunho’ s POV

Bao nhiêu người nhỉ? Kibum, Jess, Minho,…yah! Không nhớ hết, cơ mà em ấy đào hoa thật. Chẳng sao cả, so với maknae chưa hiểu mùi đời như Changmin thì leader Yunho vẫn hấp dẫn hơn nhiều…

End


Nhưng anh này, 2 ta đều ăn trái cấm rồi mà. Vậy tội lỗi này…chúng ta cùng nhau gánh chịu.



END.